Tọa lạc trên đỉnh núi cùng tên thuộc dãy Andes, thành phố Machu Pichu một trong những điểm du lịch nổi tiếng nhất của Peru. Phế tích này mới được xếp vào danh sách 7 kỳ quan của thế giới đương đại.
Machu Pichu được xây dựng vào khoảng năm 1450, thời kỳ hưng thịnh nhất của đế chế Inca. Nó bị bỏ hoang khi đế chế sụp đổ trước sự xâm lược của người Tây Ban Nha vào năm 1533. Để trốn tránh kẻ thù, người Inca bỏ các thành phố, thị trấn và rút lên núi.
Toàn cảnh phế tích nhìn từ trên cao. Bên dưới là thung lũng Urubamba và dòng sông cùng tên.
Mặc dù chỉ nằm cách Cusco, thủ đô của Inca, khoảng 70 km, Machu Pichu chưa bao giờ bị phá hủy bởi người Tây Ban Nha. Trải qua nhiều thế kỷ, rừng rậm đã bao bọc thành phố, khiến nó không thể bị nhìn thấy dù nằm ở độ cao 2.450 m so với mực nước biển.
Mãi tới năm 1912, nhà sử học kiêm thám hiểm Hiram Bingham của Đại học Yale (Mỹ) mới tìm ra phế tích này. Trong ảnh là con đường zigzag từ Aguas Calientes lên Machu Pichu. Vị trí của nó rất lý tưởng cho việc phòng thủ nhờ những dãy núi hiểm trở và vách đá dựng đứng bao quanh.
Hòn đá Intihuatana giúp người Inca xác định chính xác ngày xuân phân, thu phân và nhiều thời điểm quan trọng khác. Vào giữa trưa ngày 21/3 và 21/9, mặt trời ở vị trí thẳng đứng so với hòn đá nên bạn sẽ không nhìn thấy bóng râm của nó. Những hòn đá Intihuatana được coi là vật thiêng liêng tối cao với người Inca, vì thế nên người Tây Ban Nha luôn phá hủy mỗi khi tìm thấy chúng. Đây là hòn đá duy nhất còn sót lại.
Machu Pichu có nhiều cung điện, đền thờ, nghĩa địa, kho chứa và khoảng 150 ngôi nhà. Tất cả đều được xây dựng bằng đá granite. Nhiều tảng nặng tới 50 tấn.
Một ngôi nhà ở của thường dân. Đá được gọt đẽo hoặc chạm trổ tinh vi. Khe hở giữa các tảng đá nhỏ đến nỗi một lưỡi dao nhỏ cũng khó lòng lọt qua.
Ngôi đền thờ Mặt Trời có 3 cửa sổ.
Những thửa ruộng bậc thang.
Phía trên cùng là một chòi canh
Hãy bước lên những bậc đá này và đừng bao giờ nhìn xuống.
Một ngôi nhà nằm giữa lưng chừng núi.
Machu Pichu chỉ cung cấp đủ chỗ ở cho khoảng vài trăm người, chứ không phải hàng nghìn người như những thành phố điển hình của người Inca.
Nơi ở của thường dân nằm ở phía đối diện với hoàng cung. Ngay cạnh đó là một nhà tù và khu vườn.
Một lối đi trong thành phố.
Ở nơi thâm sơn cùng cốc này, người Inca vẫn không quên làm vòi phun nước.
Việt Linh (theo Exploitz)